TRANG CHỦ |
Truyện Teen |
Ngôn Tình |
Đam Mỹ |
Bách Hợp |
Tử Vi |
Truyện Tranh |
Facebook |
Xổ Số |
Dịch |
Tải Game |
Báo |
Tiền Ảo Bitcoin |
phan 8
"Tam công chúa, nhất định phải vào mà khôngphải về à?" Xuân Đào run giọng hỏi.
"Đừng có run coi. Định dọa chết ta à? Ách. . ."
Ta đường đường là người hiện đại thế mà phải sợ tí khung cảnh này à? Thật quá mất mặt mà. Hừ, phải can đảm lên ấy chứ. . . .thế là Hoa Thủy Tiên tiến vào bên trong Chi Đơn cung được 1 phút thì:
"A a a a a cứu mạng a a aa a. . ."
Chương 32: Tâm tư bị giấu kín.
"A a a a cứu mạng a a a a. . ."
Đúng vậy, đó là tiếng hét của một nữ nhân thật bi thảm vang lên. Nhưng ta bảo đảm rằng đó không phải tiếng hétcủa Hoa Thủy Tiên ta đây mà là Xuân Đào a. Biết gì không? Khi ta cùng Xuân Đào tiến sâu vào phòng ngủ của nhịtỷ thì đập vào mắt là một màn...tự tử treo cổ bằng vải lụa trắng a. Tacùng Xuân Đào vừa cố lôi Hoa Kim Chi vừa hét kêu cứu mạng. . .
. . .phặt! Vải lụa bị cắt đứt và nhị công chúa bịrơi xuống nền đất dưới còn có hai cái đệm thịt người. . .
"Khụ khụ. . ." Hoa Kim Chi ho vài tiếng, hít thở, hít thở lấy không khí.
"Nhị tỷ, nhị tỷ?" Hoa Thủy Tiên vỗ lưng nàng lo lắng hỏi "Không sao chứ, nhị tỷ?"
"Ngươi. . .tại sao lại cứu ta? Sao không để ta chếtđi. . ." Hoa Kim Chi đôi mắt đỏ hoe, không kiềm chế được mà ôm lấy Hoa Thủy Tiên khóc òa lên.
"Tại sao? Rất có nhiều lý do để tỷ tiếp tục sống mà." Hoa Thủy Tiên mỉm cười trấn an nàng.
"Hu hu. . .tại sao mọi người lại ghét ta? Tại sao họ lại cưng chiều yêuthương ngươi mà không quan tâm ta? Hu hu. . ." Hoa Kim Chi càng khóc càng bi thảm hơn là Hoa Thủy Tiên không có lỗi lầm mà áy náy khó tả. Thật đau lòng.
"Nhị tỷ, muội hiểu mà. .." Hoa Thủy Tiên cười nhạt mà u buồn.
"Hiểu ư? Hu hu. . .ngươi chả hiểu gì hết hu hu. .." Hoa Kim Chi siết chặt tay nàng mắng to "Ta cáigì cũng làm, cái gì cũng học, cầm kỳ thi họa, ta đếu học. Còng ngươi. . .ngươi là tên ngốc, tên điên không biếtbiết gì? Tại sao? Ta làmtất cả chỉ vì muốn được mọi người khen ta 1 câu thật lòng mà thôi. ..tại sao. . ."
"Nhị công chúa, tam công chúa. . ." Xuân Đào cũngbắt đầu rơi lệ.
"Ân. . ." nước mắt nàng tuôn rơi.
Hoa Kim Chi trong trạng tâm rối loạn mơ hồ mà kể hết chuyện mà nàngvẫn giấu kín trong lòng.
. . .
Trong màn đêm tối mờ ảo cùng ánh trăng huyền bí xinh đẹp, chiếurọi dưới sân vườn đầy hoa hồng đen gai như ẩnnhư hiện như quỷ trong màn đêm. Một màu đỏ nhói lên lập lờ, đó là ánh lửa nhỏ đầy ấm áp, nó đang sưởi cho một trái tim yếu đuối muốn tìm một vòng ấm ôm lấy. Làn khói xám mỏng manh nhẹ nhàng bịlàn gió thổi bay đi, có mùi hương thoang thoảnghiện lên. Hoa Kim Chi sau khi đưổi Hoa Thủy Tiên đám người đi ra khỏi ChiĐơn cung thì ngồi đốt lửa nướng thịt mà ăn, đôi mắt xinh đẹp trước kia bây giờ đã sưng đỏ vì khóc mà nhiều. . .
". . ." Hoa Kim Chi đầu óc trống rỗng mà cười ngẩn ngơ nhìn đống lửanhấp loáng.
Im lặng trôi qua mà khiếnlòng nàng càng đau đớn, lạnh buốt đi. Bỗng dưng nàng tưởng nhớ đến 1 đứa bé trai 15 tuổi mỉm cười với nàng.Hồi ức đó thật đẹp biết bao. . .
"Ăn thịt nướng mà khônguống rượu thì chán lắm." giọng nam trầm ấm vang lên trong sương mù.
"Y Y. . ." Hoa Kim Chi mỉm cười thốt lên. "Y Y, chàng đã trở về gặp ta thật sao?"
"Ân." nam tử cười ấm ápnhìn nàng.
"Chàng sẽ ở với ta mãi mãi mà không bỏ rơi ta đúng không?"
"Đúng vậy. Ta sẽ mãi mãi ở bên cạnh nàng."
"Y Y, ta yêu chàng." Hoa Kim Chi ôm lấy nam tử kiamà nói lời yêu thương.
"Chi Chi, ta cũng yêu nàng. . ."
. . .
Hương Hoa cung. Bây giờ đang chìm vào giấc mộng xinh đẹp bủa mình.Ở trong một căn phòng đầy hoa 'giả' cực kì đẹp, có một thiếu nữ khuynh quốc khuynh thành quyến rũ đang lăn qua lăn lại trên giường, trằn trọc ngủ không được. Hoa Thủy Tiên đang suy nghĩ đến những lời của Hoa Kim Chi mà mất ngủ lần đầutiên mà khiến nàng có đôi mắt gấu trúc vào sáng mai.
"Đẹp thì có lợi ích gì chứ? Chỉ toàn mang theohọa mà thôi." Hoa Thủy Tiên cười nhạt nói, không hiểu sao lại nhớ đến một người.
. . .
"Thủy Tiên, mắt nàng làm sao vậy?" Mạnh Thi giật mình khi thấy mắt gấu trúc của nàng.
"A? Ha ha, mất ngủ mà thôi." Hoa Thủy Tiên xoa xoa mắt mà cười ngượng.
"Cái gì? Mất ngủ? Tại sao?" Mạnh Thi kinh ngạckêu lên. A a, nàng mất ngủ a. "Đã suy nghĩ vớ vẩn gì vậy?"
"Ta đâu có suy nghĩ vớvẩn đâu." Hoa Thủy Tiênđỏ mặt hô to. "Ta chỉ nghĩ về nhị tỷ rồi cho nên..."
"Tuyệt đối cấm suy nghĩ về người khác trừ ta ra." Mạnh Thi nghiêm mặt lại.
"Này này. . ." nghe xong lời đó mặt Hoa Thủy Tiên càng đỏ hơn, lại nhìn nét mặt nghiêm túc của Mạnh Thi thì càng khó hiểu hơn. (em ấy đang giả ngu ấy mà>o< )
Im lặng mà cười.
Không khí này sao mà áimuội thế không biết. . .
Phiên ngoại 1: Hồi ức 10 tuổi của Hoa Kim Chi
Ánh chiều tà màu hoànghôn tuyệt đẹp đang dần lặn đi mất, màu tối đen mờ ảo thay vào là bầu trời đêm đầy sao lấp lánh. Tại một khu vườn đầy hoa hồng đen, có bóng dáng một đứa trẻ xinh xắn ngồi trên chiếc xích đu. Nét mặt tuy rằng xinh đẹp dễ thương nhưng nét mặt lạicô độc bơ vơ một mình phơi sương gió đốt lửa ăn thịt nướng nóng hôi hổi ="=
"Chán thật. . ." nữ hài tử cầm que thịt lên mà cười nhạt.
Nữ hài tử đó là ai nhỉ? Vâng, đó chính là nhân vật chính của phiênngoại truyện này *vỗ tay hoan hô* Quá khen, quá khen -_-
Nhìn đốm lửa nhấp nhoáng ánh sáng lạ thường mà lòng nàng lại...muốn cười. Vâng, cười mà thành ra khóc mới chết chứ. Cơn gió lạnh chết cóng người="= thổi...nhẹ nhàng bay rối tung mái tóc nàng. Bỗng nhiên nhẹ nhàng hơi ấm vuốt lau đi, nàng ngẩn đầu khó hiểu. Đó là một nam hài tuấn tú (tác giả: nam hài 10 tuổiđã tuấn tú, hay chưa?) trên người tỏa ra một mùi hương thơm của thảo dược, miệng mỉm cười ngây ngô. Nàng nhìn đến ngơ ngác cả một buổi, khụ, nàng đỏ mặt mời nam hài kia ngồixuống rồi bắt chuyện.
"Khụ, ta là Hoa Kim Chi. Ngươi tên gì?"
"Ưm, mọi người vẫn thường gọi ta là Y Y. Ngươi...cứ gọi là Y Y." nam hài mỉm cười.
"Y Y? Ha ha, tên gì như tên con gái thế." nàng che miệng cười. A, thật đã lâu chưa cười rồi a.
"Á? Không được cười." Nam hài gọi Y Y đỏ mặt nói.
"Ha ha." Hoa Kim Chi nhìn nhìn, đôi mắt lung linh dầu tối mực "Ngươi, cút,đi."
"? ? ?" ⊙0⊙WHAT? Y Y mở to mắt hết cỡ nhìn nàng. Gì kỳ vậy nè?"Tại...tại sao?"
"Hì hi, tin thật à? Đã lâurồi ta chưa trò chuyện với ai cả. Thật buồn. ..nhưng giờ đã có Y Y rồi." Nàng cười nhạt.
"Ta?" ⊙0⊙ lần thứ 2 Y Y không thể tin được những gì diễn ra trướcmắt.
"Ân."
"Ai. . ." thở dài 1 hơi.
"Đúng rồi, tại sao Y Y lại ở đây vậy?"
"Ân, Y Y vừa hoàn thành nhiện vụ chế thuốc nên nghỉ phép vềnhà sớm. Nhưng là không đón ta cho nên..." YY nhìn nàng ngại ngùng nói "Ta bị lạc đừng. . ." ToT
"Ồ? ⊙O⊙" há mồm thật to mà ồ lên, nàng thật quá bất ngờ.
"Chúng ta cùng chơi với nhau nha."
"Ân."
Nói xong cả hai ngoắc ngéo tay, cười cười. . .
*
"Y đại ca, Y đại ca. . ." Một nữ hài tử xinh đẹpnhưng hơi vụng về nói.
"Tam công chúa, đừng theo ta nữa mà." Y Y nhăn mày nói.
Vâng, tam công chúa Hoa Thủy Tiên lúc 10 tuổi, thật ngốc nghếch và đáng yêu. Y Y cười khổ:"Ta rất rất bận a."
"Bận? Xạo ghê." Hoa Thủy Tiên chu môi véo má Y Y nói.
"Hả? Ta xạo hồi nào?" Y Y cố gỡ tay nàng ra, nhíu mày hỏi.
"Thế ai tối hôm qua đến gặp nhị tỷ ta à nha. . ." Hoa Thủy Tiên cười nhamhiểm.
"Ờ thì. . .ta. . ." Y Y đỏ mặt lên.
"Y Hàn Thu, ngươi đau rồi? Ra đây mau." một lão nhân xuất hiện.
"Dạ, thưa sư phụ." Y Y, không, là Y Hàn Thu lên tiếng nói.
"Mau vào trông coi nồi thuốc, ta đi khám bệnh. Nhớ cẩn thận đấy, đồ nhi." lão nhân gia vuốt chòm râu nói.
"Vâng." Y Hàn Thu mỉm cười "Tạm biệt, tam công chúa."
"Ân, tạm biệt." Hoa Thủy Tiên vẫy tay nói.
. . .
"Y Y, chúng ta chơi gì a?" Hoa Kim Chi nắm lấy tay Y Hàn Thu nói.
"Ừm. . ." Y Hàn Thu nhìn nàng "Chiều hôm nay có vẻ nhiều gió, đến khu rừng An Mai thả diều nha."
"Thả diều?" nàng tròn mắt nhìn Y Hàn Thu "Ân."
"Đi nào. . ."
Cơn gió dập dờn thả bay đi lên trời, một cách bướm màu đỏ rực như lửa cháy nhấp nháy tậntrên trời. Màu xanh của bầu, màu trắng của những đám mây cùng cơn gió vô hình thổi baytới. Một màu hoàng hôn nhẹ nhàng chiếu sáng. ..
"A, cao quá. Cao quá đi." Hoa Kim Chi hét to nhìn cánh diều bướm.
"Ân." Y Hàn Thu cười nhưkhông cười.
. . .chúng ta sẽ còn gặp lại nhau mà, Chi Chi. . .
"Chi Chi, tạm biệt."
"A?"
"Huynh phải đi rồi."
". . ."
"Hẹn gặp lại."
". . ."
Đồ ngốc!
Đồ ngốc! Đồ ngốc!
. . .
"Nhị tỷ, tỷ sao thế?" Hoa Thủy Tiên cười ngâythơ nhìn Hoa Kim Chi.
"Ta...ta không sao." Hoa Kim Chi che mặt lại.
"Hửm? Xạo à nha." Hoa Thủy Tiên nhăn mày lại 'sao ai cũng xạo với mình vậy nè ╥╥' thật ghét quá đi.
"Gì? Ta xạo hồi nào." Hoa Kim Chi tức giận hô.
"Mắt sưng đỏ rồi này." Hoa Thủy Tiên nhẹ nhàng lau đi nước mắt của nàng.
"Ta..." Hoa Kim Chi bỗng nhiên oà khóc lên, ôm lấy nàng "Hu hu hu hắn ghét ta hu hu. . . hắn bỏ ta mà đi rồi hu hu. . ."
"Ta..." Hoa Kim Chi bỗng nhiên oà khóc lên, ôm lấy nàng "Hu hu hu hắn ghét ta hu hu. . . hắn bỏ ta mà đi rồi hu hu. . ."
"A? Cái gì cơ? ⊙o⊙? ?"Hoa Thủy Tiên giật mình.
"Hu hu hu. . ."
"Người đó sẽ quay về thôi mà. Người đó đã ngoắc ngéo tay 'nhất định sẽ trở về' với nhị tỷ mà." Hoa Thủy Tiên mỉm cười ôn nhu.
"Ân." Hoa Kim Chi nhìn nàng một cách nghi vực và khó hiểu.
. . .
Ta ghét ngươi, Hoa ThủyTiên. Nhất định là ngươi đã 'cướp' hắn ra khỏi tay ta ra. Ta ghét ngươi.
. . .
Nhị tỷ, đừng hiểu lầm.
. . .╮( ̄▽ ̄)╭ bó tay với hai chị em gái này quá đi. Hô hô hô. . .
Xem Chương 33
Chương 33: Cùng nhau đi thả diều.
"Đại hội mùa hè ⊙o⊙?'' Hoa Đào Vương làm rơi chén trà 'loảng xoảng' vỡ là ba.
"Đi thả diều ⊙o⊙?" HàThương Như làm rơi. ..khăn tay xuống nền đất.
"Vâng. . ." Xuân Đào cúi đầu nói "Tam công chúa bảo mùa hè là mùa tình yêu đồng thời cũnglà mùa của những ngày tuổi thơ. . ."
"A? Có vẻ thú vị đấy nhỉ?" Hoa Đào Vương buồn cười nói "Lý do này thật đặc biệt."
"Oa, hay đấy hay đấy. Tacũng muốn tham gia nữa." Hà Thương Như hai mắt tỏa ánh sao lấp lánh khiến người ta đui lòa "Đồng ý đi, Đồng ý đi, hoàng thượng!"
"Ân." Hoa Đào Vương cười cười nhìn hoàng hậu.
"Oa, hay quá." Hà Thương Như ôm chằm lấyHoa Đào Vương.
"A?" Đám cung nữ, thái giám cùng mấy đại thần kêu lên.
"Khụ. Hoàng hậu. . ." Hoa Đào Vương nhỏ tiếng.
"Khụ. Xin lỗi." Hà Thương Như đỏ mặt ngồilại vị trí ban đầu.
"Cứ quyết định 3 ngày sau tiến hành." Hoa Đào Vương hô to.
"Dạ."
. . .
Mấy ngày sau, ánh mặt trời ấm áp cùng đợt gió hảo với hàng cây xanh tươi rực rỡ trong chiều tà màu hoàng hôn.Khu rừng An Mai có diện tích rất rộng và dài, 1 phần 2 là rừng cây đangtích cực phát triển, còn khoảng trống còn lại là sân chơi. Nhưng sau này có vẻ sẽ được bổ sung cây vào, bởi đây là nơi phát triển khu rừng cây An Mai. Vì gần đây sa mạc đang xuất hiện càng nhiều, nguy cơmất nước rất cao và vân vân.
"Liễu Kiều, nàng thấy thế nào?" Hoa Kiểu Lam hi ha nói với nữ nhân bên cạnh.
"Hả? Ừm, được lắm." nữ nhân kế bên tên Liễu Kiều là phu nhân của Hoa Kiểu Lam.
"Xì, phu nhân khó tính." Hoa Kiểu Lam nhỏ tiếng nói.
"Nói gì? ò_ó Hả?" Liễu Kiều mặt đỏ đạp chân Hoa Kiểu Lam.
"Ui, chết ta rồi." Hoa Kiểu Lam nằm sắp dưới đất.
"Xạo vừa thôi cha nội
Chương 33: Cùng nhau đi thả diều.
"Đại hội mùa hè ⊙o⊙?'' Hoa Đào Vương làm rơi chén trà 'loảng xoảng' vỡ là ba.
"Đi thả diều ⊙o⊙?" Hà Thương Như làm rơi. . .khăn tay xuống nền đất.
"Vâng. . ." Xuân Đào cúi đầu nói "Tam công chúa bảo mùa hè là mùa tình yêu đồng thời cũng là mùa của những ngày tuổi thơ. . ."
"A? Có vẻ thú vị đấy nhỉ?" Hoa Đào Vương buồn cười nói "Lý do này thật đặc biệt."
"Oa, hay đấy hay đấy. Ta cũng muốn tham gia nữa." Hà Thương Như hai mắt tỏa ánh sao lấp lánh khiến người ta đui lòa "Đồng ý đi, Đồng ý đi, hoàng thượng!"
"Ân." Hoa Đào Vương cười cười nhìn hoàng hậu.
"Oa, hay quá." Hà Thương Như ôm chằm lấy Hoa Đào Vương.
"A?" Đám cung nữ, thái giám cùng mấy đại thần kêu lên.
"Khụ. Hoàng hậu. . ." Hoa Đào Vương nhỏ tiếng.
"Khụ. Xin lỗi." Hà Thương Như đỏ mặt ngồi lại vị trí ban đầu.
"Cứ quyết định 3 ngày sau tiến hành." Hoa Đào Vương hô to.
"Dạ."
. . .
Mấy ngày sau, ánh mặt trời ấm áp cùng đợt gió hảo với hàng cây xanh tươi rực rỡ trong chiều tà màu hoàng hôn. Khu rừng An Mai có diện tích rất rộng và dài, 1 phần 2 là rừng cây đang tích cực phát triển, còn khoảng trống còn lại là sân chơi. Nhưng sau này có vẻ sẽ được bổ sung cây vào, bởi đây là nơi phát triển khu rừng cây An Mai. Vì gần đây sa mạc đang xuất hiện càng nhiều, nguy cơ mất nước rất cao và vân vân.
"Liễu Kiều, nàng thấy thế nào?" Hoa Kiểu Lam hi ha nói với nữ nhân bên cạnh.
"Hả? Ừm, được lắm." nữ nhân kế bên tên Liễu Kiều là phu nhân của Hoa Kiểu Lam.
"Xì, phu nhân khó tính." Hoa Kiểu Lam nhỏ tiếng nói.
"Nói gì? ò_ó Hả?" Liễu Kiều mặt đỏ đạp chân Hoa Kiểu Lam.
"Ui, chết ta rồi." Hoa Kiểu Lam nằm sắp dưới đất.
"Xạo vừa thôi cha nội ="= đứng lên đi." Liễu Kiều tươi cười nói.
"Hì hì, đi thả diều không?"
"Cái. . .gì?" mặt đen lại.
"Ha ha, đi nào."
"A? Từ từ đã nào. . ." mỉm cười hô to.
. . .
"Mất chỗ hết rồi." Hoa Thủy Tiên đen mặt lại.
"Hừ, đi thả diều cái gì mà xui xẻo gớm. Chán gần chết, không biết tên khùng nào ra chủ ý này thế không biết." Mạnh Thi lạnh lùng nói như một mũi tên độc một phát đâm vào tim Hoa Thủy Tiên.
"A ha ha. . .vậy ư?" Hoa Thủy Tiên cười buồn "Ta chỉ muốn mọi người vui vẻ thôi. . ."
"Không lẽ. . ." Mạnh Thi giật mình.
"Là ta ra chủ ý đấy." Hoa Thủy Tiên ôm mặt khóc hu hu.
". . ." Chết rồi. Mạnh Thi đen mặt lại "Đừng khóc."
"Ta khóc hồi nào cơ chứ? Bụi bay vào mắt thôi." Hoa Thủy Tiên lau lau mặt.
"Đi nào."
"Đi đâu?" Hoa Thủy Tiên ngẩn đầu lên nhìn Mạnh Thi.
"Như nàng đã nói. Thả diều." Mạnh Thi ôn nhu cười.
"A?" Hoa Thủy Tiên đỏ mặt lên.
"Còn chừng chờ gì nữa. Mau lên." nắm lấy đôi bàn tay này, Mạnh Thi nói.
"Ân. . ."
. . .
"Tứ hoàng tử. . ." Xuân Đào cúi đầu nói.
"Ngươi đúng là chuyên gia lừa gạt người ta ấy nhỉ." Hoa Minh Kỳ hừ lạnh.
"Nhưng mà. . ." Xuân Đào không dám ngẩn đầu lên.
"Tại sao không rủ ta đi cùng? Ta rất muốn đi cùng ngươi." Hoa Minh Kỳ giọng trở nên ôn nhu.
"Ơ? ⊙o⊙ Cái. . .?" Xuân Đào đỏ mặt khó hiểu nói.
"Ta rất thích Xuân Đào." Hoa Minh Kỳ nắm tay Xuân Đào.
". . .⊙0⊙. . ." Xuân Đào há mồm, tim đập nhanh.
"Ta rất thích. . ."
"Tứ hoàng tử, xin ngài đừng đùa với nô tỳ. Nô tỳ thực gánh không nổi đâu ạ. Tứ hoàng tử. . ." Xuân Đào quỳ xuống 'cho dù đó là đùa cũng xin cảm ơn ngài'. . .
"Ta không có nói đùa. Những gì ta nói hôm nay đều là sự thật. . ." Hoa Minh Kỳ kéo Xuân Đào đi.
"Tứ hoàng tử. . ." Xuân Đào e thẹn cúi đầu theo sau Hoa Minh Kỳ.
. . .
"Tuổi trẻ là thế đó." Hoa Đào Vương thở dài nhìn lũ trẻ tung tăng thả diều.
"Xì, nhìn thì được gì." Hà Thương Như chống hông nói.
"Muốn đi à?" Hoa Đào Vương mắt loé sáng.
"Ư? Ân. . ." đỏ mặt quay sang chỗ khác.
"Hì. . ."
. . .
"Phù, diều bay mất rồi ╥╥" Hoa Thủy Tiên ngẩn đầu nhìn trời.
"Không có ở trên đó đâu mà nhìn. Muốn nhìn thì nhìn dưới đất ấy." Mạnh Thi nắm tay kéo đi.
"Tại sao?" Hoa Thủy Tiên cười sáng lạn.
". . .diều đứt dây. . ." Mạnh Thi tiếp tục kéo đi.
"Tại sao?" Hoa Thủy Tiên cười càng sáng lạn.
"Đằng kia. . ." Mạnh Thi dừng chân lại.
"A?" Hoa Thủy Tiên bây giờ mới hoàn hồn lại.
Cánh diều màu lam như cháy bỏng trên nền trời xanh mát dịu cùng mây trắng bay. Hoa Thủy Tiên mỉm cười tiêu sái cùng Mạnh Thi đi đến, ngẩn đầu ôi chao này nọ. Không hiểu tại sao lại muốn ở bên nhau. . .
Chương 34: Công chúa loài hoa (1)
Lãng mạn a lãng mãn a ~~
Trong tiếng nhạc dịu dàng mà du dương khéo đưa một hình ảnh màu bạch y tuyết xinh đẹp. Trong hương thơm nhẹ mà quyến rũ, cánh hoa mỏng manh như thủy tinh xỏa tung bay khắp nơi. Thân ảnh tuyệt hảo trong điệu múa lúc ẩn lúc hiện sống động mà dần mờ ảo đi.
Mái tóc màu tuyết nguyệt dài mượt như không giới hạn mà tung bay nhẹ nhàng theo nhịp điệu múa bí ẩn. Thân ảnh dáng dấp thon thả vận bạch y trông thật tinh khiết như nước mà lại ôn nhu tựa không khí vô hình mà thêm bí ẩn trong màn đêm ánh màu lửa đỏ. Làn da trắng mà hồng như tỏa mùi hương thơm của loài hoa sen, lại phi thường hảo mềm mại. Đôi tay thon dài thon thắt nhanh nhẹn ẩn hiện múa như họa thêm đôi chân dài mà gợi cảm. Gương mặt như trái xoa khuynh quốc khuynh thành mà lại che nửa mặt thêm chiếc khăn lụa trắng tuyết thật mịn màng, nhưng nhấn mạnh là đôi mắt đỏ tươi đầy sức sống như thể thể tình yêu của mình cùng đôi môi đỏ căn mọng, mi dài cong đầy quyến rũ cùng mày phượng.
Nhẹ nhàng mà di chuyển múa bài ca của loài hoa sơn dã kỳ bí, bạch tuyết thân ảnh múa lượn như loài chim phượng hồng rực rỡ tô thêm sắc xuân xanh. Nhẹ nhàng mà cơn gió thơm mát thổi bay đi cùng cánh hoa nhỏ xỏa theo chiều gió bay. Nhẹ nhàng mà đôi môi xinh đẹp ấy mỉm cười đầy một cách quyến rũ, hớp hồn đi trái tim mọi người. Leng keng một chút chiếc lắc tay, lắc chân theo nhịp đà của âm nhạc hòa điệu nhảy như thần tiên.
Khi bắt đầu cũng là khi kết thúc, người ta tự hỏi nàng là ai? Lần đầu tiên cứ ngỡ nàng là tiên nữ hạ phạm. Hay là tuyết tinh linh băng giá xinh đẹp trong động tuyết ngàn năm. Nhưng không a. Dựa vào bề ngoài nàng ta có liên tưởng nàng là ai nhưng quan trọng nàng là người tộc Phi Ban ở Sơn Minh trang ở sâu trong thung lũng Ắt Cư đầy nguy hiểm. Nàng là một trong các tộc nhân trong đà sắp 'tuyệt chủng' và mãi mãi sẽ không bao giới xuất hiện trên thế giới.
Nàng là ai? Nàng là. . . A, tên của nàng là mang tên của một loài hoa nói lên sự thanh cao cùng kiêu hảnh đầy vương giả. Hoa Thủy Tiên ~~
(tác giả: khụ, ta kham khảo ngôn ngữ, ý nghĩa của các loài hoa. Thấy hay nên...ok luôn. Khụ, có gì sai xót xin thứ lỗi.)
. . .
Giờ phút này, Hoa Thủy Tiên tay chống cằm đang nhìn một người đang đánh cờ vây mà thất thần. Nàng nhìn a nàng nhìn. Nhìn đến khi bị một bàn tay đập trên vai dọa nàng giật mình thu lại hồn vía đã bị thất thần mà bay đi đâu mất tiêu.
"Thủy Tiên, nhìn gì nhìn đến ngẩn ngơ vậy hả?" Minh Hà cười.
"A a, dọa ta chết kiếp rồi đây này." Hoa Thủy Tiên vỗ ngực sau đó đỏ mặt "Ta đâu nhìn ai đâu."
"Hả˙▽˙? Nhìn ai?" bỗng nhiên Minh Hà chộp tay này nàng cười nham hiểm mà gằng từng chữ "Muội, nhìn, ai?"
⊙0⊙Á? Hoa Thủy Tiên kinh ngạc cùng sợ hãi, lắp bắp nói:"Không. . .không có. . ."
"Xạo." tay bị siết chặt hơn.
"A. . ." Đau quá!
"Hà nhi, nàng đang làm gì vậy?" Hoa Mạt Hương bỗng hô to chạy đến tách hai người ra.
Cái này gọi là ghen à nha. Nhưng mà trường hợp ghen kiểu này hơi bị ngộ à nha
Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22 end
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK
TRANG CHỦ |
Truyện Teen |
Ngôn Tình |
Đam Mỹ |
Bách Hợp |
Mẹo Hay |
Trà Sữa |
Truyện Tranh |
Room Chat |
Ảnh Comment |
Gà Cảnh |
Hình Nền |
Thủ Thuật Facebook |
Facebook |
Tiện Ích |
Xổ Số |
Yahoo |
Gmail |
Dịch |
Tải Opera |
Đọc Báo |
Lưu địa chỉ wap để
tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian